Chủ Nhật, 3 tháng 3, 2013

THƠ - NGÔ NGUYÊN PHƯỚC

Tuần trước về nhà, ba đi công tác về có uống quá chén. Ba suốt đời cặm cụi vì con. Thấy anh chị chưa ổn định gia đình, nghề nghiệp còn vất vả ba cũng sầu. Tối đó ngồi quây quần uống chè xanh, ba khóc, ba đọc thơ...rồi tôi thấy ngậm ngùi bảo ba chép tặng con. 
Ba chỉ chuyên văn xuôi và báo, ba chỉ làm thơ khi có tâm sự.
Bài thứ nhất "Hạt đắng", ba làm sau khi bị mất chức, lúc tôi mới 1 tháng tuổi - một bài học cuộc đời, một bi đát của một thời quá khứ vang dội.
Bài thứ hai "Tặng vợ ngày đầu tiên đi xa", ba viết khi mẹ đi Sài Gòn cùng ông và bà con bên Pháp, mình ba ở nhà chăm sóc 4 đứa con. Lúc ấy tôi nhớ mình mới 5 tuổi. Mẹ về, tôi chạy vụt về nhà, đứng nhìn nhưng không cho mẹ bồng. Bây giờ đã lớn nhớ lại thương ba mẹ quá, mười mấy năm đen tối của một gia đình nông dân - trí thức nửa vời... Nhưng tôi nghĩ có thể cái bi kịch đó, "Hạt đắng" đó đã làm nên anh em tôi ngày nay, chứ không phải là những đứa trẻ bước trên thảm hoa cuộc đời.

HẠT ĐẮNG

Bữa cơm trưa, cả nhà ăn với muối
Em bối rối
Như người có lỗi
Tôi
Trầm ngâm như một người già
Tình đôi ta
Đàn con nhỏ dại
Thi nhau 
Tíu tít và cơm
Em
Chậm rãi nhai từng hạt đắng...
Của đời anh
Trong lúc cô đơn...


TẶNG VỢ LẦN ĐẦU TIÊN ĐI XA

Lần đầu tiên
Em đi xa nhà lâu ngày thế
Nỗi nhớ đông đầy mắt trẻ thơ
Anh!
Như người khách đứng đợi ở sân ga
Nghe một âm thanh nào
Cũng cứ ngỡ
Tiếng còi tàu đưa em trở lại
Những thành phố miền Nam
Có gì xa ngái
Mà sao!
Em đi xa chưa về...
Gió trở mùa
Sóng vỗ dưới chân đê
Trời vào thu
Chợt mưa
Rồi...
Chợt nắng
Anh ngơ ngác
Giữa khung nhà
Trống vắng
Sao em!
Đi mãi
Chưa về...


2 nhận xét:

  1. A! Chào cô bé mới ngày nào còn nhỏ xíu, nay đã là cô giáo, lại còn viết văn làm thơ nữa...
    Có nhận ra chú không nào?
    Vào hai địa chỉ này nhé:
    nguyenngocchien.vnweblogs.com
    Và:
    nguyenngocchien.blogtiengviet.net
    Nhớ để lại dấu vân tay để ta biết cô bé đã qua nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Lâu ngày wa ko gặp chú!
      Cháu bây giờ đã bước wa tuổi 25 rồi, nhanh phải ko chú?

      Xóa